Tôi và anh yêu nhau không được lâu nhưng chuyện tình cảm chẳng biết phải nói thế nào vì có những lúc tôi thấy mình chỉ là cái bóng lấp đi hình ảnh cũ của ngưới đó, có những lúc tôi thấy anh đã thực sự đã thuộc về tôi.
Đúng là cuộc sống muôn màu và tình yêu cũng vậy. Anh là con người của công việc (tôi nghĩ có lý do về quá khứ nên anh mới như vậy ), tuy vẻ ngoài vô tâm nhưng anh lại là con người sống nặng tình cảm. Anh cũng khẳng định vậy và qua những hành động của anh tôi nhận ra điều đó ít nhất là với mối tình cũ và tôi.
Những việc anh làm với người yêu cũ tôi không muốn nói vì đó là quá khứ, hãy cứ để nó ở lại. Nhưng dường như anh không hiểu điều đó mà vẫn luôn giấu tôi làm mọi việc. Tôi cũng không hiểu vì sao mình lại vị tha đến vậy dẫu tôi cũng rất buồn tủi thân chuyện đó. Dù vẫn biết rằng tôi với anh chỉ là cái bóng lấp, là chỗ anh tìm khi cô đơn và tôi vẫn đến bên anh mỗi khi anh cần, vẫn ở bên anh. Để rồi tôi nhận được là gì ở những điều đó nhỉ? Sự vô tâm của anh, sự lạnh lùng của anh, và những lời chia tay làm trái tim tôi tổn thương những câu nói của anh làm trái tim tôi thật sự đau. Để đến khi tôi để những status tâm trạng, anh lại đến bên tôi, lại vỗ về tôi.
Những tháng cuối năm là lúc anh bận rộn với công việc, bận tới mức anh không còn quan tâm tới tôi nữa, còn tôi chỉ đến bên anh khi anh gọi. Nhiều lúc tôi cũng không hiểu anh nghĩ gì nữa. Anh làm tổn thương tôi rồi lại đến bên tôi, có những lúc hai đứa ở bên nhau thật hạnh phúc. Khi ở bên tôi anh là con người khác, nhưng ngay ngày hôm sau anh đã chặn số điện thoại của tôi, chặn mọi thứ mà tôi có thể liên lạc được với anh và rồi mỗi khi anh muốn nói chuyện, muốn nhìn thấy tôi anh ấy mới liên hệ với tôi.
Ảnh minh họa. |
Đã có lúc tôi hứa với bản thân sẽ không nhớ con người này nữa. Anh thực sự không đáng với tình cảm của tôi, với những gì tôi dành cho anh. Nhưng tôi lại ngã vào lòng anh vì nỗi nhớ, trái tim tôi rất nhớ anh, muốn cảm giác hạnh phúc khi được bên anh.
Thời gian gần đây tôi thấy người mình rất khác, thèm ăn và thèm ngủ rất nhiều (cũng có thể do tôi ở nhà suốt lại mùa đông nên luôn thèm ngủ). Tôi cũng không chắc lắm về việc có thai nhưng có khả năng rất cao vì ngày chúng tôi quan hệ là ngày tỷ lệ thụ thai cao và sau đó hơn một tuần là tôi có cảm giác đó. Khi nói suy nghĩ của mình với anh thì anh lại không lo lắng mà nghĩ tôi đùa. Và rồi lại dần bỏ rơi tôi lao vào công viêc trở lại con người của anh. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, khi tôi hỏi "Anh có người khác rồi à". Anh thản nhiên trả lời "Ừ".
Tôi rất thất vọng lại càng suy nghĩ nhiều hơn về anh, và về chuyện nếu có thai. Một hôm khi uống rượu say anh gọi cho tôi, anh hát cho tôi nghe và nói chuyện vài câu thì anh dập máy, rồi nhắn tin trách móc tôi không hiểu cho công việc của anh ấy, hỏi tôi là gì mà trách anh ấy. Rồi nói anh có người yêu rồi, tôi có thai thì để đẻ thôi chứ anh không có trách nhiệm. Xong anh lại chặn số điện thoại của tôi.
Cho đến hôm nay tôi thực sự biết mình đã có thai. Tôi đã khóc, khóc vì vui sướng khi được làm mẹ, khóc vì giờ tôi phải đối mặt với chuyện này thế nào. Tôi có nên tìm anh và nói mọi chuyện không, liệu anh có trách nhiệm với tôi và đứa bé không. Và tôi phải làm gì với đứa bé nếu anh không nhận trách nhiệm. Bạn bè tôi không ai đồng ý để tôi bỏ đứa bé, ai cũng muốn nhận trách nhiệm thay. Tự mình nghĩ sao người ngoài cuộc lại chấp nhận được vậy sao người trong cuộc lại chối bỏ trách nhiệm của mình chứ. Mong mọi người hãy giúp tôi với.?
dt903
* Gửi tâm sự của bạn tới địa chỉ email [email protected] để được độc giả chia sẻ, gỡ rối. Lưu ý bài viết bằng tiếng Việt có dấu.